Con lớn lên cùng những câu chuyện cổ, những đêm ngửa mặt ngắm ông Thần Nông, đàn vịt trời, và cả những cuộc phiêu lưu bắt đom đóm trong mưa…Hương mùa thu man mát, lành lạnh khiến những đêm trung thu càng đáng nhớ hơn. *** Quê nhà những ngày mưa gió ấy thật yên bình. Nơi ấy không ồn ào bởi tiếng còi xe, tiếng gắt gỏng tranh đường, những bộn bề công việc hay sự kèn cựa để mưu sinh. Mưa mát lành trong đôi mắt trong veo của đám trẻ! Còn gì vui hơn khi cùng chúng bạn nô đùa dưới mưa? Mưa đưa con về lại tuổi thơ ngỡ như chìm vào vùng cổ tích khiến con thần mặt tiếc ngẩn tiếc ngơ một điều gì đó không bao giờ trở lại. Sao mà nhớ quay quắt những tháng ngày xưa cũ ấy, những nỗi nhớ có lúc như mơ hồ nhưng có lúc lại rõ ràng như vừa mới đây thôi. Con nhớ những sợi nhớ, sợi thương trong lời ru của mẹ. Con ước gì được rúc vào lòng mẹ với tấm áo nâu sờn, cũ kĩ, những giọt mồ hôi ấm áp tình quê hương. Con nhớ những trưa thu yên ả, dáng mẹ gầy liêu xiêu trong tiếng hò bên triền đê lộng gió.
Nhận xét
Đăng nhận xét